Kiến Thức

HÀNH TRÌNH GIEO HẠT (77): CẤU TRÚC CỦA VẬT CHẤT

Vật chất vũ trụ bao gồm những vật chất thấy được (hữu hình) và không thấy được (vô hình). Vũ trụ sơ khai là thể năng lượng toàn phần. Trong thể năng lượng này cấu tạo bởi hai loại sóng là dao động bốn chiều (dao động xoắn) và dao động hai chiểu (dao động ngang). Dao động xoắn xoắn kết các loại sóng cùng tần số và cùng chiều xoắn lại với nhau tạo thành không gian bốn chiều, tức tạo thành vật chất thấy được. Lực để xoắn kết thành vật chất ta gọi là lực hấp dẫn vạn vật. Dao động ngang không tạo thành không gian bốn chiều nên không thấy được, ta gọi là vật chất vô hình. Vật chất vô hình chính là các loại sóng mà ta đang thấy trong khônggian là sóng từ trường, sóng điện từ. Tính chất sóng ngang hai chiều này là cộng hưởng tần số nên có khả năng mang tải thông tin cài đặt trên sóng, đó chính là sóng radio, sóng điện thoại di động và vô tuyến truyền hình…

Do bởi cấu trúc dao động bốn chiều của sóng xoắn hấp dẫn mà ta thấy vật chất có hình khối, từ đó khối lượng và các đơn vị đo khoảng cách phát sinh tạo ra thể tích cùng với hệ quả là các định luật vật lý xuất hiện. Các sóng xoắn cùng loại với nhau sẽ kết nối chặt chẽ với nhau để tạo thành trường vật chất riêng và từ đây các  nguyên tố đơn xuất hiện, có sự khác biệt về tần số trường vật chất nên khi ta tạo ra ánh sáng phát ra từ loại vật chất đó thì sẽ có bước sóng quang phổ đặc trưng tạo nên ánh sáng có màu sắc riêng, chúng ta hay nghiên cứu quang phổ ánh sáng phát ra từ vật chất để xác định thành phần nguyên tố của vật chất đó là thế. 

Có mối quan hệ chặt chẽ giữa hai loại vật chất vô hình và hữu hình, nói cho dễ hiểu là mối liên quan giữa vật chất và năng lượng. Gọi điểm c là điểm cân bằng vũ trụ, tức là nơi chuyển hóa giữa vật chất và năng lượng. Bằng cách nào đó ta cung cấp cho vật chất một năng lượng tăng dần thì đến điểm c vật chất sẽ hoàn toàn biến mất vì đã chuyển hóa sang dạng năng lượng (mc). Chiều ngược lại ta hạ dần năng lượng xuống đến điểm c thì vật chất sẽ xuất hiện trở lại (e/c). Vì đây là điểm cân bằng nên e/c=mc, suy ra e=mc2. Đó chính công thức nổi tiếng của Albe Enstien.  

icon gio hang 0